Review Sách “Bố Già” của Mario Puzo: Biểu Tượng Văn Hóa và Cái Nhìn Sâu Sắc về Quyền Lực

“Bố Già” không chỉ là một cuốn tiểu thuyết tội phạm, mà còn là một biểu tượng văn hóa ám ảnh. Mario Puzo đã dệt nên một câu chuyện về gia đình, danh dự, quyền lực và sự tha hóa, vượt xa khuôn khổ thể loại. Liệu cuốn sách này có thực sự xứng đáng với vị trí kinh điển trong văn học hiện đại? Hãy cùng đi sâu vào thế giới của Don Vito Corleone để tìm câu trả lời.

Cuốn sách này đưa người đọc vào thế giới ngầm của Mafia, khám phá những quy tắc tàn nhẫn và phức tạp của nó. Đồng thời, nó cũng là một khám phá sâu sắc về bản chất con người, về lòng trung thành, sự phản bội và cái giá phải trả cho quyền lực. Đọc “Bố Già” là một trải nghiệm không dễ dàng, nhưng chắc chắn sẽ khiến bạn suy ngẫm lâu dài.

“Đằng sau mọi gia sản kếch xù là một tội ác.” Câu nói mở đầu cuốn sách đã định hình mục đích mà Mario Puzo muốn truyền tải: khám phá mặt tối của sự giàu có và quyền lực trong xã hội Mỹ. Liệu Puzo có thành công trong việc thực hiện mục đích này? Chúng ta sẽ cùng nhau phân tích.

Bố già

1. Giới Thiệu Chung

  • Tên sách: Bố Già (The Godfather)
  • Tác giả: Mario Puzo
  • Thể loại: Tiểu thuyết tội phạm, chính kịch
  • Năm xuất bản: 1969

“[Bố Già]” kể về gia đình Corleone, một trong những gia đình Mafia quyền lực nhất ở New York. Đứng đầu gia đình là Don Vito Corleone, một người đàn ông tàn nhẫn nhưng đầy uy lực, được kính trọng và sợ hãi trong thế giới ngầm. Cuốn sách khám phá thế giới ngầm của tội phạm có tổ chức thông qua một gia đình.

Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện về tội phạm mà còn là một bi kịch gia đình. Nó khắc họa những mối quan hệ phức tạp giữa các thành viên trong gia đình Corleone, những xung đột giữa truyền thống và hiện đại, và những cái giá phải trả cho việc duy trì quyền lực. Mỗi thành viên phải đối mặt với những lựa chọn khó khăn.

Với ngòi bút sắc sảo và chân thực, Mario Puzo đã tạo ra một thế giới Mafia sống động và đầy ám ảnh. “Bố Già” đã trở thành một tác phẩm kinh điển của văn học hiện đại, định hình hình ảnh của Mafia trong văn hóa đại chúng và khơi gợi những cuộc tranh luận về đạo đức, quyền lực và gia đình.

2. Tóm Tắt Nội Dung Chính

Lời Tựa

  • Mục đích: Giới thiệu về sự ra đời, thành công và những tranh cãi xung quanh cuốn tiểu thuyết “Bố Già”. Đồng thời, làm nổi bật nhân vật Don Vito Corleone và những yếu tố làm nên sức hút của tác phẩm.

Puzo giải thích rằng “Bố Già” dựa trên những chi tiết có thật về giới Mafia Ý di cư sang Mỹ, đặc biệt là Don Vito Cascio Ferro. Tuy nhiên, tác giả khẳng định tất cả nhân vật trong truyện đều là hư cấu. Lời tựa cũng nhấn mạnh rằng cuốn sách không chỉ là sự lãng mạn hóa giới giang hồ mà còn là một lời cảnh báo về sự tha hóa của quyền lực và tiền bạc.

Chương 1:

  • Mục đích: Giới thiệu nhân vật Amerigo Bonasera và tình huống thúc đẩy lão tìm đến Don Corleone. Đồng thời, phơi bày sự bất công của luật pháp và thế giới ngầm.

Bonasera tìm đến Don Corleone để báo thù cho con gái bị tấn công. Lão thất vọng vì công lý không được thực thi tại tòa án, khi hai kẻ gây tội chỉ bị xử án treo. Quyết định tìm đến Don Corleone cho thấy sự bất lực và tuyệt vọng của người dân trước sự bất công của luật pháp.

Chương 2

  • Mục đích: Giới thiệu nhân vật Johnny Fontane và tình huống khiến anh ta tìm kiếm sự giúp đỡ từ Don Corleone. Đồng thời, hé lộ về thế lực và tầm ảnh hưởng của Bố Già trong giới giải trí.

Johnny Fontane, một ca sĩ nổi tiếng đang gặp khủng hoảng trong sự nghiệp và tình cảm, quyết định tìm đến Don Corleone. Anh hy vọng Bố Già có thể giúp anh giành được một vai diễn quan trọng trong một bộ phim. Quyết định này cho thấy sự tuyệt vọng và niềm tin của Johnny vào quyền lực của Don Corleone.

Chương 3

  • Mục đích: Giới thiệu nhân vật Nazorine và mong muốn của ông ta. Thể hiện rõ hơn về sự hào phóng, uy tín và tầm ảnh hưởng của Bố Già.

Ông chủ lò bánh Nazorine tìm đến Don Corleone để xin giúp đỡ cho người làm công Enzo được ở lại Mỹ kết hôn với con gái mình. Việc sẵn sàng giúp đỡ một người không có nhiều ảnh hưởng trực tiếp cho thấy sự hào phóng và tấm lòng Bố Già.

Chương 4

  • Mục đích: Phác họa bức tranh toàn cảnh về đám cưới của Connie Corleone, giới thiệu các thành viên chủ chốt trong gia đình và những mối quan hệ phức tạp giữa họ. Đồng thời, hé lộ về những hoạt động ngầm và thế lực của gia đình Corleone.

Đám cưới của Connie là một sự kiện lớn, thu hút đông đảo bạn bè, đối tác và những người cần sự giúp đỡ của Don Corleone. Chương này tập trung giới thiệu ba người con trai của Don Corleone:
* Sonny nóng nảy và bạo lực.
* Fred nhút nhát và yếu đuối.
* Michael thông minh và lạnh lùng.

Chương 5

  • Mục đích: Tiếp tục giới thiệu những người tìm đến Don Corleone để nhờ vả. Tăng cường làm nổi bật các tính cách cũng như các mối quan hệ phức tạp trong gia đình.

Bonasera tìm tới Bố Già để nhờ trừng trị hai kẻ đã hành hung con gái mình. Johnny Fontane trở về dự đám cưới và xin Bố Già giúp đỡ trong sự nghiệp. Luca Brasi xuất hiện để thể hiện lòng trung thành tuyệt đối với Bố Già. Những cuộc gặp gỡ và đối thoại đã làm nổi bật tính cách của Don Vito và thế giới ngầm mà ông cai trị.

Chương 6

  • Mục đích: Phân tích tâm lý, mưu đồ và hé lộ một phần thế giới nội tâm của Hagen, nhấn mạnh về sự trung thành

Trên nguyên tắc, Hagen là luật sư riêng của nhà Corleone, trên thực tế lại là xử lý thường vụ consigliori tức cố vấn kiêm phụ tá, nghĩa là nhân vật tối quan trọng, chỉ đứng dưới một mình Ông Trùm. Hagen đi tới bàn bureau, cầm miếng giấy ghi tên những người Ông Trùm bằng lòng tiếp hôm nay. Bố Già vừa bước vô là hắn đưa liền để nghe một lệnh ngắn ngủn: “Để Bonasera sau cùng nghe”. Qua đó cũng thể hiện được sự chỉn chu và chuyên nghiệp của Thomas Hagen.

Chương 7

  • Mục đích: Giới thiệu quá trình tán tỉnh của Sonny với Lucy, phác họa lên cái hình ảnh không mấy tốt đẹp của người đàn ông này.
  • Nội dung: Em Lucy Mancini vén cao chiếc váy hồng, tất tả bước lên thang. Cứ tưởng tượng ra khuôn mặt bì bì và đa tình của Sonny giờ này đỏ nhừ vì hơi rượu thì quả thực dễ sợ quá… Nhưng cả tuần nay cô phù dâu chỉ nhắm có bấy nhiêu đó mà? Hồi ở Đại học, Lucy có hai kép thật song anh trước anh sau đều “chạy”, chỉ một tuần lễ du dương là tối đa. Thằng bồ thứ hai còn phê phán: “Đàn bà con gái gì mà… vĩ đại kinh khủng thế” làm nàng hiểu ngay thân phận khác người của mình, không bắt bồ thêm thằng nào nữa trong suốt cả một niên học.

Chương 8

  • Mục đích: Nhấn mạnh sự thông minh và tài trí của Bố Già, thông qua việc từ chối những lời đề nghị.
  • Nội dung: Khi cửa đóng lại, Ông Trùm hất hàm hỏi: “Còn một mình Bonasera hả? Nếu vậy đi kiếm thằng Santino (Sonny), biểu nó vô đây trước. Có thể nó sẽ có một bài học hữu ích”. Hagen tất tả trở ra ngoài vườn. Bảo thằng cha Bonasera gắng chờ thêm ít phút rồi hỏi Michael và Kay coi có thấy nó đâu không. Michael lắc đầu là hắn bắt đầu ngại. Thằng Sonny dám lôi con nhỏ vào một xó nào “quất” bừa lắm. Nó đi theo con nhỏ đến nửa giờ còn gì? Sơ sẩy mà đổ bể là mất mặt với gia đình Mancini và con vợ Sonny cũng chẳng
    hiền gì!

Chương 9

  • Mục đích: Miêu tả nét tính cách háo sắc, ham gái của Sonny

Sonny quả thực là người có sức hút với phụ nữ. Đối với em Lucy thì chẳng cần anh Sonny phải hách như ông già. Mạnh khỏe, gan dạ đủ rồi. Tính hắn rộng rãi, bụng dạ cũng hào sảng chớ đâu phải chỉ giỏi cái khoản kia? So với Ông Trùm thì Sonny thiếu đứt nết khiêm nhượng, dễ giận, dễ cáu, quyết định nông nổi. Vì vậy trong công việc làm ăn hắn giúp bố rất đắc lực mà ít ai tin một ngày kia hắn sẽ là người kế vị.

Chương 10

  • Mục đích: Làm nổi bật nhân vật Kay Adams thông qua cái nhìn và nhận xét của Michael.
  • Nội dung: Bên cạnh hắn là cô bồ cả nhà chỉ nghe nói, mãi hôm nay hắn mới dẫn
    về. Michael giới thiệu rất chững chạc nhưng xem ra chẳng ai khoái vì nhà
    này quả không hạp với típ đàn bà con gái Mỹ. Họ chê cô này gầy quá, mặt
    mũi “trí thức” quá mà cứ chỉ quá luông tuồng. Ngay cái tên nghe cũng lạ tai
    rồi, đàn bà con gái gì mà tên Kay Adams? Nó Mỹ quá, ngắn ngủn quá…
    nghe không vô.
    Ông Trùm làm như không chịu Michael, điều đó thấy rõ. Chẳng là hồi
    trước hắn là con cưng trong nhà, sẵn sàng kế nghiệp sau này vì hắn giống bố
    in hệt ở chỗ ngoài sự khôn ngoan còn có một quyền lực tiềm ẩn, làm như trời
    sinh ra để làm lãnh tụ, hễ cất tiếng nói là thiên hạ không nghe không xong
    vậy.

Chương 11

  • Mục đích: Miêu tả chi tiết hơn về nhân vật Key
  • Nội dung: Ở ngoài vườn Kay Adams cũng đang hỏi thăm Michael về
    ông khách lạ có bản mặt thật cô hồn mang tên Luca Brasi. Trước sau cũng
    phải giải thích cho cô bé vị hôn thê hiểu sơ qua về gia thế mình nhưng
    Michael áp dụng chiến thuật tiết lộ từ từ để Kay khỏi sửng sốt hết hồn vì cho
    tới ngày giờ này cô bé vẫn cứ tưởng Ông Già là người làm ăn, tuy hơi khác
    thường một chút. Rất thản nhiên, Michael giới thiệu Luca Brasi như một
    hung thần của giới giang hồ miền Đông.

Chương 12

  • Mục đích: Nhấn mạnh tình cảm Bố già đến với Sonny.
    Hagen tất tả trở ra ngoài vườn. Bảo thằng cha Bonasera gắng chờ thêm
    ít phút rồi hỏi Michael và Kay coi có thấy nó đâu không. Michael lắc đầu là
    hắn bắt đầu ngại. Thằng Sonny dám lôi con nhỏ vào một xó nào “quất” bừa
    lắm. Nó đi theo con nhỏ đến nửa giờ còn gì? Sơ sẩy mà đổ bể là mất mặt với
    gia đình Mancini và con vợ Sonny cũng chẳng hiền gì!
    Hắn vừa đi khuất là Kay hỏi ngay: “Ai đấy anh? Anh giới thiệu là anh
    em… nhưng tên hắn đâu có giống, mà coi chẳng có vẻ người Ý nữa!”
  • Vì thằng Tom ở nhà này từ năm nó 12 tuổi mà. Nó mồ côi cha mẹ, và
    đau mắt tưởng đâu mù luôn. Nó đang sống lang thang thì Sonny bắt gặp và
    đưa về nhà ở luôn từ hồi đó. Lấy vợ rồi nó cũng không đi đâu hết.

Chương 13

  • Mục đích: Từng bước hé lộ rõ hơn về truyền thống mafia.
    Khi Bonasera được Hagen đưa vô thì Ông Trùm đang ngồi sau chiếc
    buya-rô rộng thênh thang và Sonny đứng ở cửa sổ nhìn xuống vườn. Trọn
    ngày hôm nay mới thấy nét mặt bố già thản nhiên, lạnh nhạt là một. Không
    có vụ ôm hôn, một cái bắt tay cũng không vì nếu Bà Trùm và vợ lão nhà đòn
    đám ma chẳng phải bạn từ hồi con gái thì sức mấy Bonasera được mời đi ăn
    đám cưới? Mà chính lão Bonasera cũng chẳng thèm chơi, chẳng dám dây
    dưa với ông bạn Vito Corleone!
    Lão chủ xe đòn nhập đề xéo, rất có chiến thuật sau khi đưa mắt nhìn
    Hagen và Sonny, rõ ràng không muốn có mặt hai thằng này trong phòng
    nhưng Ông Trùm vẫn cứ lờ đi.

Chương 14

  • Mục đích: Khắc họa rõ nét cái tôi và quyền lực của Bố Già.
    (Khóc nức nở, nghẹn ngào không nói nên
    lời thật, dù tiếng khóc quả tình chẳng có vẻ khóc bao nhiêu! Tuy nhiên, Ông
    Trùm vẫn phải có một cử chỉ an ủi để lão kể lể thêm chút nữa. Khuôn mặt
    Bonasera chảy dài ra, mắt lão đỏ ngầu…
  • Tôi khóc vì con nhỏ là cuộc đời tôi. Nó đẹp, hiền hậu, dễ thương biết
    chừng nào… lại tin người có một. Bây giờ thì nó hết tin ai… và còn đẹp với ai
    được nữa!
    Thế rồi tôi mang nội vụ đi thưa Cảnh sát. Cả hai thằng bị bắt ngay và
    bị truy tố ra tòa, đúng theo luật pháp Mỹ quốc. Tang chứng rành rành, cả hai
    thằng cùng nhận tội hết. Vậy mà tòa xử chúng 3 năm tù, cho hưởng án treo.
    Chúng ung dung ra về ngay sau phiên xử. Tôi đứng ngơ ngẩn trước tòa
    còn bị hai thằng súc sinh cười vào mặt nữa. Tôi bèn nói với nhà tôi: “Việc
    này phải nhờ đến Ông Trùm mới xong..”.

Chương 15

  • Mục đích: Bắt đầu xuất hiện những phân đoạn mâu thuẫn và tranh cãi
    về quyền lực và sự phân chia lợi ích.
    Ở sân sau ban nhạc bắt đầu chơi. Khách khứa đủ mặt rồi. Ông Trùm
    Corleone bèn quên béng vụ FBI để hớn hở dẫn hai thằng con trở vô.
    Khu vườn rộng đen nghẹt cả trăm người. Ai khoái khiêu vũ thì nhảy
    lên chiếc sàn gỗ kê cao khỏi mặt đất chung quanh treo đèn kết hoa. Bằng
    không thì ngồi dài dài khắp vườn vì chỗ nào cũng có bàn, thức ăn thơm ngon
    chất như núi và rượu chát, thứ nhà làm đặc biệt thì từng hũ lớn 5 lít một.

Chương 16

  • Mục đích: Tăng thêm sự căng thẳng cho câu chuyện.
    Trong đám quan khách cũng có một vị trẻ tuổi, “lên cây” rất hách đang
    bận tâm “nghiên cứu” túi bạc kè kè của Connie. Đó là thằng Paulie Gatto
    mặt lưỡi cày.
    Thì ra vì quen nghề “ngánh” nên thấy túi bạc ngon ăn là nó động lòng
    ngó chơi tưởng tượng đớp cách nào ăn chắc cho đỡ buồn, chớ ở đây thì ông
    nội nó cũng không dám biểu diễn nghề nghiệp.
    Vì xếp Peter Clemenza của nó đây kia! Xếp đang hăng máu khiêu vũ
    loạn.
    Già rồi, có bụng rồi mà Clemenza cứ thấy em nào ngon mắt là ôm bừa,
    nhảy loạn.

Chương 17

  • Mục đích: Hé lộ những con người mới cho nhưng chương tiếp theo
  • Ban nhạc chơi một bản Tarantella siêu bình dân nên cô bác hoan
    nghênh ầm ĩ.
    Xếp Clemenza lại có dịp biểu diễn những bước lả lướt vô cùng điệu
    nghệ, nên dù có sừng sững như một ông hộ pháp cũng không “thất nghiệp”
    một giây một phút.
    Các cô khoái đã đành, mấy bà sồn sồn cũng bám lấy Xếp, không cho
    nghỉ! Rốt cuộc mấy cặp trẻ đành rút lui, nhường sàn nhảy cho một mình Xếp
    quay cuồng.

Chương 18

  • Mục đích: Truyền tải lại lời nói và căn dặn của Bố Già cho các đàn em
    ra sao
    Gặp một bà nhỏ con thì ngực vừa đụng đến cái bụng phệ của Clemenza
    và hai bên cứ cạ qua cạ lại giữa tiếng rên rỉ của một cây mandoline: hoạt
    cảnh vừa tục tĩu, dâm đãng lại vừa tức cười nên cử tọa hò reo như sấm.
    Rốt cuộc Clemenza mệt bở hơi tai, mồ hôi vã ra, mặt nhợt nhạt đành
    rút lui và té ngồi trong lòng ghế, đàn em Paulie Gatto vừa kịp thời đưa ra đỡ!
    Rất mau mắn thằng Gatto bưng ly rượu chát lên tận miệng Xếp, một tay rút
    chiếc mùi xoa lụa lau hầu lia lịa. Cứ uống một hớp rượu là Xếp lại nghỉ mệt
    một hơi và thở rống như trâu. Vừa lấy lại tý hơi sức là Xếp quay ra sửa lưng
    thằng đàn em: “Đây đâu phải chỗ mày đứng làm giám khảo khiêu vũ? Đi cha
    mày ra ngoài kia, coi xem có gì lộn xộn không nào?”. Đàn em Paulie bèn
    lỉnh gấp.

Chương 19

  • Mục đích: Lồng ghép bối cảnh những người dân tham gia vào lễ hội
  • Ban nhạc cũng nghỉ xả hơi. Lúc bấy giờ thằng Nino Valenti mới nhẩy
    lên khán đài, vớ lấy một chiếc mandoline rồi chân trái ghếch lên một chiếc
    ghế, nó vừa vê đàn vừa gân cổ biểu diễn một bản tình ca độc đáo của dân
    Sicily. Thằng Nino khá đẹp trai nhưng mặt nó say rượu đỏ nhừ. Nó vừa nháy
    mắt vừa dùng lưỡi điểm lóc chóc những chỗ lời ca tục tĩu nên mấy bà mấy
    cô ôm bụng cười rũ, còn bọn đàn ông thì khoái chí rống lên phụ họa theo
    từng chập.
    Bà Trùm khoái chí bắt nhịp theo như điên nhưng Ông Trùm xưa nay
    đâu có chịu những vụ trai gái lẳng lơ nên lỉnh vào nhà để khỏi phải nghe
    tiếp. Thấy vậy cậu cả Sonny bèn mắt trước mắt sau xề lại em phù dâu Lucy
    Mancini.

Chương 20

  • Mục đích: Hé lộ chút hành động xấu xa và tàn bạo của gia tộc mafia
  • Đối với em Lucy thì chẳng cần anh Sonny phải hách như ông già.
    Mạnh khỏe, gan dạ đủ rồi. Tính hắn rộng rãi, bụng dạ cũng hào sảng chớ đâu
    phải chỉ giỏi cái khoản kia? So với Ông Trùm thì Sonny thiếu đứt nết khiêm
    nhượng, dễ giận, dễ cáu, quyết định nông nổi. Vì vậy trong công việc làm ăn
    hắn giúp bố rất đắc lực mà ít ai tin một ngày kia hắn sẽ là người kế vị.
    Cậu hai Frederico, gọi tắt là Fred có thể nói là đứa con trai trong mộng
    của mọi gia đình Ý. Chăm chỉ, có hiếu, bố gọi đến là dạ ngay. Ba mươi tuổi
    đầu vẫn chưa vợ, vẫn ở chung với bố mẹ. Không hề cãi lại, không dám dây
    dưa với cô nào để gây phiền phức cho gia đình. Người tầm thước, mặt mũi
    không được bảnh trai nhưng cũng phảng phất nét đa tình nghĩa là mái tóc
    xoăn rậm, cặp môi chì dầy thưỡi ra.

Chương 21

  • Mục đích: Nhấn mạnh về kế nghiệm của nhân vật đặc biết trong gia đình.
  • Đứa con trai út trong nhà, cậu ba Michael không đứng cùng hai anh
    phía sau lưng Ông Già mà ngồi riêng một nơi, ở tuốt góc vườn. Nhưng có
    ngồi tách ra vẫn cứ bị thiên hạ chú ý như thường vì cả nhà chỉ có một mình
    hắn là dám cưỡng lệnh Ông Trùm. Trông hắn không đa tình như hai anh, mái
    tóc đen láng chớ không xoăn. Da mịn như con gái nên hắn đẹp trai một cách
    thanh tú. Hồi còn nhỏ Ông Trùm cứ e ngại thằng út quá nhiều nữ tính, mãi
    đến năm nó 17 tuổi ông mới yên chí.
    Chủ ý của Michael là tuyệt đối không muốn dính dáng đến việc nhà,
    không dây dưa vào công việc làm ăn của bố nên ngồi cũng ngồi tách ra một
    nơi. Bên cạnh hắn là cô bồ cả nhà chỉ nghe nói, mãi hôm nay hắn mới dẫn
    về. Michael giới thiệu rất chững chạc nhưng xem ra chẳng ai khoái vì nhà
    này quả không hạp với típ đàn bà con gái Mỹ. Họ chê cô này gầy quá, mặt
    mũi “trí thức” quá mà cứ chỉ quá luông tuồng. Ngay cái tên nghe cũng lạ tai
    rồi, đàn bà con gái gì mà tên Kay Adams? Nó Mỹ quá, ngắn ngủn quá…
    nghe không vô.

Chương 22

  • Mục đích: Thấy được sức mạnh của tình đồng đội.
    Nếu vậy thì hóa ra Bố Già chỉ có 4 mặt con mà không có luôn đứa thứ
    năm Thomas Hagen hay sao? Con nhỏ mới cất tiếng vậy Bố Già đã cho thấy
    một ngón cao thượng ít ai theo kịp và đồng ý :
  • Đâu có, con láu quá! Thằng Tom ở nhà này từ năm 11 tuổi, một nửa
    đời người con gì? Nó cũng lại như tụi mày và lâu lâu còn hơn nữa đó. Coi
    trông nó thì tưởng hiếm nhưng có con vợ vừa ngon vừa ngoan. Nó có ra
    đường làm ăn như ông thì con có chịu làm lại tất niên không hả?

Chương 23

  • Mục đích: Khắc họa tình tiết mưu mô và tham vọng
    Cô bé Kay ngạc nhiên lắm. “Ô hay, sao
    mấy người này lại kỳ cục vậy? Nhè đúng bữa nhà người ta có đám cưới mà
    bàn chuyện làm ăn!”
    Michael lại phải tươi cười giải thích :
  • Phong tục xứ Sicily đấy! Đúng truyền thống thì chẳng ai nỡ từ chối ai
    điều gì trong ngày gả con. Biết vậy nên họ cứ nhè ngày này mà nhờ vả cho
    chắc ăn.

Chương 24

  • Mục đích: Bộc lộ nét tính cách kỳ lạ và khác biệt của giới thượng lưu.
    Cứ tưởng tượng ra khuôn mặt bì bì và đa tình của Sonny giờ này đỏ nhừ vì hơi rượu thì
    quả thực dễ sợ quá… Nhưng cả tuần nay cô phù dâu chỉ nhắm có bấy nhiêu
    đó mà? Hồi ở Đại học, Lucy có hai kép thật song anh trước anh sau đều
    “chạy”, chỉ một tuần lễ du dương là tối đa. Thằng bồ thứ hai còn phê phán:
    “Đàn bà con gái gì mà… vĩ đại kinh khủng thế” làm nàng hiểu ngay thân
    phận khác người của mình, không bắt bồ thêm thằng nào nữa trong suốt cả
    một niên học.
    Dịp nghỉ hè được mời làm phù dâu cho bồ Connie, nàng nghe thiếu gì
    chuyện về kỳ tích của đàn anh Sonny. Hôm chiều Chúa nhật, lúc bọn đàn bà
    con gái quây quần dưới bếp, chính miệng mụ vợ hắn nói ra mà? Mụ Sandra
    coi mập mạp, tốt tướng, gốc Ý song sang Mỹ từ hồi còn để chỏm. Cao lớn,
    vú bự như mụ thì lấy chồng 5 năm 3 mặt con là phải.

Chương 25

  • Mục đích: Chắc chắn thêm một điều về vai trò quan trọng Bố Già
    Lúc Bonasera được Hagen đưa vô thì Ông Trùm đang ngồi sau chiếc
    buya-rô rộng thênh thang và Sonny đứng ở cửa sổ nhìn xuống vườn. Trọn
    ngày hôm nay mới thấy nét mặt bố già thản nhiên, lạnh nhạt là một. Không
    có vụ ôm hôn, một cái bắt tay cũng không vì nếu Bà Trùm và vợ lão nhà đòn
    đám ma chẳng phải bạn từ hồi con gái thì sức mấy Bonasera được mời đi ăn
    đám cưới? Mà chính lão Bonasera cũng chẳng thèm chơi, chẳng dám dây
    dưa với ông bạn Vito Corleone!

Chương 26

  • Mục đích: Hé lộ mặt tàn nhẫn, lạnh lùng và dứt khoát của Bố Già
    trước một tình huống sống còn
    Bonasera liếc nhìn Hagen, Sonny và lắc đầu quầy quậy. Không nỡ
    lòng, Ông Trùm bèn xích người gần lại chút nữa và chìa tai ra để cho hắn
    thầm thì. Lão chồm tới, rỉ tai khe khẽ. Người thì thào, người chìa tai lơ đãng
    ngó mông lung như linh mục nghe xưng tội vậy. Một lát sau, Bonasera mới
    ngồi ngay người lại, chờ đợi.
    Ông Trùm ngó ngay mặt làm lão đỏ mặt nhưng mắt vẫn cứ giương
    lên…
    “Cái vụ đó làm thế nào được. Ông bạn điên đầu rồi!” Vậy mà lão còn
    đề nghị với một phát “Ông bạn muốn bao nhiêu tôi cũng chịu hết”.

Chương 27

  • Mục đích: Gài gắm những nhân vật có tính cách trái ngược nhau.
    Ông Trùm vừa ngước mắt lên là Hagen báo cáo tiếp :
  • Cháu không ghi sẵn… nhưng thằng Luca Brasi nói muốn vô gặp bác.
    Chắc có chuyện cần.
  • Có gì cần đâu?
  • Vụ này chắc bác hiểu nó hơn cháu nhưng cháu đoán nó nhận được
    thiếp mời nên lấy làm cảm động, muốn gặp bác để cám ơn chắc.
    Ông Trùm gật đầu ra hiệu đồng ý.

Chương 28

  • Mục đích: Hút sự chú ý của người đọc tới sự việc chuẩn bị diễn ra
    nhanh chóng và bất ngờ
  • Đúng lúc đó ở ngoài vườn Kay Adams cũng đang hỏi thăm Michael về
    ông khách lạ có bản mặt thật cô hồn mang tên Luca Brasi. Trước sau cũng
    phải giải thích cho cô bé vị hôn thê hiểu sơ qua về gia thế mình nhưng
    Michael áp dụng chiến thuật tiết lộ từ từ để Kay khỏi sửng sốt hết hồn vì cho
    tới ngày giờ này cô bé vẫn cứ tưởng Ông Già là người làm ăn, tuy hơi khác
    thường một chút. Rất thản nhiên, Michael giới thiệu Luca Brasi như một
    hung thần của giới giang hồ miền Đông.

Chương 29

  • Mục đích: Tạo nên chút hài hước và xoa dịu căng thẳng
  • Sau cùng Kay nhận ra một đám bốn ông khách đang quanh quẩn quanh hũ rượu chát tổ bố. Nàng đoán mấy ông này phải có chuyện bối rối, bứt rứt chớ chẳng đi ăn cưới khơi khơi. Michael khen ngay: “Em nhận xét tinh lắm.
    Mấy cha đó chắc có chuyện nan giải, muốn gặp riêng ông già để nhờ vả đấy.
    Thấy không, ông già đi đến đâu là mắt họ dõi theo theo đến đấy”.

Chương 30

  • Mục đích: Thấy được nét lạnh lùng trong con người Thomas
    Ông Trùm Corleone đang đứng đón khách thì một chiếc Chevy đen ở đâu chạy tới tốp ở
    vỉa hè bên kia phía ngoài cư xá. Có hai thằng ngồi băng trước. Chúng lấy sổ
    tay ghi từng số xe một, không cần giấu diếm.
    Sonny vội phi báo: “Cớm, bố ạ!”
    Ông Trùm nhún vai: “Kệ chúng nó… Ngoài lộ thì chúng làm gì tha hồ.
    Mình đâu có mua hết đất nhà nước?”
    Sonny giận đỏ mặt. “Mấy thằng khốn… không nể nang gì hết!” Nó hăm hở nhảy mấy bậc cửa, chạy băng ngang cư xá tới kế bên chiếc Chevy đen, thò cổ vào toan hùng hổ với mấy thằng lái xe. Thằng cớm phớt tỉnh móc ví chìa tấm thẻ hình sự. Sonny làm thinh lùi lại, nhằm cửa sau xe nhổ một phát nước bọt rồi quay lưng tà tà đi. Hắn cố ý mong cho thằng lái xe bực mình chạy theo để lọt vào cư xá là có chầu ăn đòn hội chợ, nhưng đời nào nó
    mắc mưu.

Chương 31

  • Mục đích: Thấy được tinh thần tự lực của những người con mafia. Bà Trùm không thôi trách yêu: “Coi, có khách mà hai đứa mày bỏ đi đâu bây giờ?” Cả hai lúng túng lắm, nhất là Sonny? Thấy thế Ông Trùm gạt đi: “Tụi nó đi đâu chỉ quẩn ở đâu đây, mà có thì cũng có một mình con bé nấu cỗ. Khách ai biểu khách ta? Ra đây cho bà ngắm coi mớ y phục mới may ở nhà thờ ra sao kia mậy?” Vậy là hỏng chuyện. Mụ không được ngồi chung bất luận trong trường hợp nào.

Chương 32

  • Mục đích: Củng cố các mối quan hệ để cho ra kết luận hợp lý
  • Giận thì Ông Trùm không giận vì từ bao lâu rồi ông vẫn chủ trương là trên cõi đời này có nhiều khi bị người ta chửi vào tận mặt cũng vẫn phải nhịn nhục lờ đi với niềm an ủi miễn còn sống được, còn mở mắt ra được thì còn có ngày một thằng hèn yếu nhất có quyền rửa hận một tay thế lực nhất.

3. Phân Tích và Đánh Giá

Điểm tốt:

  • Xây dựng nhân vật phức tạp và đa chiều: Don Vito Corleone không chỉ là một ông trùm Mafia tàn nhẫn mà còn là một người cha yêu thương, một người bạn trung thành, và một nhà lãnh đạo tài ba. Sự mâu thuẫn trong tính cách này khiến ông trở nên sống động và đáng nhớ. Michael Corleone cũng trải qua một quá trình biến đổi sâu sắc, từ một người lính trở thành một ông trùm Mafia tàn nhẫn.
  • Cốt truyện hấp dẫn và kịch tính: Cuốn sách chứa đựng nhiều tình tiết bất ngờ, những màn đấu trí căng thẳng và những cảnh bạo lực đẫm máu. Tuyến truyện chính xoay quanh cuộc chiến giữa các gia đình Mafia cạnh tranh quyền lực, nhưng đồng thời cũng khám phá những vấn đề nội tâm của các nhân vật.
  • Khắc họa chân thực thế giới Mafia: Mario Puzo đã nghiên cứu kỹ lưỡng về thế giới Mafia và tái hiện nó một cách chân thực và sống động trong cuốn sách. Ông mô tả chi tiết về các quy tắc, nghi thức, và hệ thống giá trị của Mafia, cũng như những ảnh hưởng của nó đối với xã hội Mỹ.
  • Giá trị văn học và triết học: “Bố Già” không chỉ là một cuốn tiểu thuyết tội phạm mà còn là một tác phẩm về gia đình, danh dự, quyền lực, và sự tha hóa. Cuốn sách đặt ra những câu hỏi về đạo đức và những giá trị trong một thế giới mà luật pháp và công lý thường bị bỏ qua.

Điểm chưa thực sự thuyết phục (theo quan điểm cá nhân):

  • Một số nhân vật nữ được xây dựng khá mờ nhạt: Trong khi các nhân vật nam được khắc họa một cách chi tiết và đa chiều, thì các nhân vật nữ trong “Bố Già” thường bị giới hạn trong vai trò vợ, mẹ, hoặc người tình. Họ ít có tiếng nói và quyền lực trong gia đình Corleone. Đó là một điểm đáng tiếc.
  • Một vài chi tiết có thể gây khó chịu cho người đọc nhạy cảm: Cuốn sách chứa đựng nhiều cảnh bạo lực, giết người, và phân biệt chủng tộc. Mặc dù những chi tiết này có thể được xem là cần thiết để phản ánh chân thực thế giới Mafia, nhưng chúng có thể gây khó chịu cho một số người đọc nhạy cảm.

Mục đích của cuốn sách:

Theo tôi, mục đích chính mà Mario Puzo muốn truyền tải qua cuốn sách này là khám phá bản chất của quyền lực và sự tha hóa. Ông cho thấy rằng quyền lực có thể làm tha hóa ngay cả những người có ý định tốt đẹp nhất, và cái giá phải trả cho việc duy trì quyền lực có thể là sự mất mát về linh hồn và nhân tính.

Tôi nghĩ Puzo đã đạt được mục đích của mình một cách xuất sắc. “Bố Già” đã trở thành một cáo trạng về sự tha hóa của quyền lực, đồng thời cũng là một bài học về sự cần thiết phải giữ gìn những giá trị đạo đức trong một thế giới đầy rẫy những cám dỗ.

Trải nghiệm cá nhân:

Đọc “Bố Già” giống như bước vào một thế giới khác, nơi mà luật pháp và đạo đức bị đảo lộn. Tôi đã bị cuốn hút bởi câu chuyện về gia đình Corleone và những mối quan hệ phức tạp giữa các thành viên. Cuốn sách đã khiến tôi suy nghĩ về bản chất của quyền lực, về cái giá phải trả cho sự thành công, và về ý nghĩa của gia đình và danh dự.

Bài học lớn nhất mà tôi rút ra được từ cuốn sách là sự tha hóa của quyền lực có thể xảy ra với bất kỳ ai, và rằng chúng ta cần phải luôn cảnh giác và giữ gìn những giá trị đạo đức của mình.

4. Đối Tượng Độc Giả

Cuốn sách này phù hợp với:

  • Người yêu thích thể loại tiểu thuyết tội phạm và chính kịch.
  • Người quan tâm đến lịch sử và văn hóa của Mafia.
  • Người muốn khám phá những khía cạnh phức tạp của gia đình, quyền lực và đạo đức.
  • Độc giả trưởng thành, có khả năng suy ngẫm và đánh giá những vấn đề nhạy cảm trong cuốn sách.

5. Khuyến Nghị và Lý Do

Tôi hoàn toàn khuyến nghị độc giả nên tìm đọc cuốn sách “Bố Già” của Mario Puzo vì những lý do sau:

  • Đây là một tác phẩm văn học kinh điển, có giá trị nghệ thuật và triết học sâu sắc.
  • Cuốn sách cung cấp một cái nhìn chân thực và sống động về thế giới Mafia, một thế giới đầy bí ẩn và nguy hiểm.
  • “Bố Già” giúp người đọc hiểu rõ hơn về bản chất con người, về những động cơ thúc đẩy hành vi của chúng ta, và về những hệ quả của hành động đó.
  • Cuốn sách khơi gợi những cuộc tranh luận về đạo đức, quyền lực và gia đình, những vấn đề vẫn còn актуальны đến ngày nay.
  • Đọc “Bố Già” là một trải nghiệm không dễ dàng, nhưng chắc chắn sẽ khiến bạn suy ngẫm lâu dài và thay đổi cách nhìn về thế giới.

Kết luận:

Dù gây tranh cãi, “Bố Già” vẫn là một kiệt tác văn chương không thể bỏ qua. Nó không chỉ là một cuốn tiểu thuyết giải trí mà còn là một tác phẩm nghệ thuật sâu sắc, thách thức những giá trị và quan niệm của chúng ta về thế giới.

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *